“Cafe – thức uống đã trở thành một phần văn hoá. Những điều – kẻ uống cà phê chưa bao giờ nói” – khi mà tác dụng của cà phê sắp hết, đó là khi tôi nhận ra được điều mà không phải phan cà phê nào cũng có thể nói ra.
Câu chuyện bên ly cà phê?
Một sáng thứ bảy, tiết trời mát mẻ sau một cơn mưa đầu mùa của tháng tư nắng gió, cái mùa mà bất cứ một người con Đắk Lắk nào cũng đã một lần được cảm nhận, chỉ là chưa một lần ngồi lại để thưởng thức nó, như chính chúng ta chưa thực sự ngồi lại để hiểu về bản thân, trong một góc nhỏ của quán cafe cũ kỹ, được bài trí nhẹ nhàng khiến bất cứ ai ngồi lại đều phải bộc lộ tâm hồn nghệ sĩ theo một cách nào đó, Tôi cũng là một fan cà phê với tâm hồn lộng gió, nói vậy cho văn thơ thôi chứ, thực ra thứ khiến tôi viết ra mấy dòng này là do tác dụng của cà phê cả đấy.
Tôi không phải là chuyên gia và muốn bình phẩm hoặc phán xét thứ liên quan đến cà phê hoặc chưa đủ trình để làm điều đó, những điều tôi viết sau đây chỉ là quan điểm và cảm nhận của một con gà mờ, nhìn nhận từ góc độ của kẻ uống caffe có thể nói là được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Đắk Lắk. Chắc chắn Ít nhiều cũng truyền tải được một chút mùi vị hoặc tác dụng của cafe đến với bạn khi đọc bài viết này.
Cà phê từ khi nào?
Không biết từ bao giờ Cafe đã trở thành một thức uống quen thuộc của người Việt Nam, mọi người đều có thể uống cafe, và uống nó mọi lúc, mọi nơi, Cafe cũng không phân biệt giai tầng hoặc giới tính, nhưng có lẽ nó phân biệt độ tuổi, vì trẻ em thường không được khuyến khích uống cafe, và thậm chí tuỳ theo sở thích của mỗi cá nhân, hoặc có thể tuỳ theo khả năng chịu đựng của cơ thể nữa cơ. Vì bạn có thể say cafe!
Một ly cafe BMT |
Nói đến cafe thì chắc bạn sẽ tưởng tượng ngay đến cà phê Buôn Ma Thuột hoặc Cà phê Đắk Lắk. Thức uống cà phê không hề xa lạ nhưng ít ai có thể cảm nhận và viết lên những cảm nhận về nó. Ở mỗi nơi đều sẽ có một nét văn hoá cafe khác nhau xen lẫn với văn hoá vùng miền nơi chúng ta sinh sống, và cũng vì thế mà cảm nhận của mỗi người về loại thức uống này cũng rất khác nhau, từ cafe quán cóc, tới tiệm cafe, quán cafe kết hợp với nhiều loại hình kinh doanh khác, và để viết hết về nó càng cần nhiều mực và trang giấy để nói nữa cơ. Nếu đến với Đắk Lắk để thưởng thức ly cà phê, thì bạn đã chọn đúng nơi rồi đấy. Và thưởng thức và hiểu hết về nó, không thể nếm một lần hai lần hoặc ba lần, bởi mỗi nơi mà bạn uống cà phê trên mảnh đất này một vị đắng khác nhau
Cà phê – loại thức uống “kì dị”?
Nghe đến tên thôi đã đủ phê rồi, nói về chủng loại và màu sắc thì khỏi phải bàn tán, bạn có thể tìm hiểu nó ở trên google nhé; Còn ở đây thức uống “kì dị” được tôi để trong ngoặc kép với cái tên thật khác biệt như chính cách chế biến, pha và thưởng thức nó, màu sắc thì đen, nâu; hương vị thì đắng đắng, ngọt ngọt và chan chát; Haz, phải nói là để có được những tách cà phê ngon, cần phải trải qua rất nhiều công đoạn khó khăn mất nhiều thời gian và công sức của các nghệ nhân mà tôi chắc không cần phải nói đến; thậm chí là thưởng thức nó cũng cần phải có tâm trạng mới nên hồn.
Cà phê giúp tôi khơi nguồn cảm hứng và sáng tạo ra sao?
Chà Bạn có bao giờ tìm cho mình loại thức uống nào tuyệt vời và mang chất riêng của mình, mà bất cứ khi đặt chân đến một nơi nào đó mà không ngần ngại gọi chỉ một loại đồ uống đó chưa?, thật ra tôi nghĩ rằng bạn chẳng bao giờ hoặc để ý đến những thứ bạn tống vào cơ thể hàng ngày, và tôi cũng đã từng vậy, ý tôi là khi nói về loại thức uống mà bạn gọi mỗi khi bạn ra ngồi quán nước ấy. Đối với tôi, Cafe là một phần cho sự sáng tạo ý tưởng của tôi, và mãi là như vậy, nó thúc đẩy sự hưng phấn trong não bộ của tôi, một sự phấn khích tích cực mà không hề xen lẫn dù chỉ một chút sự tiêu cực nào. Quả thực là như vậy, bất cứ khi nào đến quán nước tôi thường không ngần ngại gọi một ly Cà phê, tuỳ theo thể khoảng thời gian của tôi mà không hề ngần ngại; buổi sáng, uống cafe sữa đá, buổi tối làm ly bạc xỉu đá. Cafein quả thực tốt cho não bộ là ở chỗ đó. Cà phê kích thích sự sáng tạo của tôi như thế nào? Trước tiên hãy hỏi tôi:
Đến quán cafe để làm gì?
Có thể, bạn từng hỏi rằng đến quán cafe để làm gì? Tôi cũng đã từng như thế, đến quán cafe chẳng để làm gì, Thật là vô vị, ngồi 30p, 1 giờ hoặc thậm chí lâu hơn để làm gì? Thực ra mọi thứ xảy ra đều có lý do của nó cả. Đi cà phê nhiều, bạn sẽ dần nhận ra mình đến đó để làm gì? Không đơn giản chỉ là đi là đi. Trước đây, bất cứ khi nào, bước vào quán cafe tôi đều xem đi xem lại thực đơn và cuối cùng là chọn đại một ly Cafe sữa, bạc xỉu hoặc cafe sữa đá SG, chỉ vì không biết chọn loại đồ uống nào cả. Ôi trời, nghe bảo dân Đắk Lắk mà không biết uống cà phê sao? nghe có vẻ không phải lắm nhưng tôi cũng chỉ là một con người bình thường, thích uống vài thứ ngọt lịm và chỉ uống những gì bản thân cảm thấy tốt và bổ, và tất nhiên tôi cũng thử uống cà phê, chỉ để thể hiện mình là một người dân chính gốc Đắk Lắk nơi Thương hiệu cà phê được ươm mầm. Có vẻ đó là lý do đầu tiên dẫn tôi đến với loại thức uống mà nếu thiếu nó, cuộc đời tôi có thể đã không còn ý nghĩa nữa.
Quán cóc cà phê |
Đề tôi kể về lần đầu tiên uống cà phê của tôi mà không thể ngủ được, đó là Say Cà phê. Cảm giác lâng lâng cồn cào trong ruột và cảm giác đói thậm chí là run tay nữa cơ, buồn nôn nữa; ấy dà. Bạn nên thử cảm giác đó một lần mới có thể cảm nhận được điều tôi nói. Loại cà phê đầu tiên mà tôi uống là cà phê sữa pha gói cơ, nó ngọt và dễ uống hơn nhiều so với loại cà phê pha phin hoặc pha máy, tất nhiên là dễ nuốt hơn là cà phê đen nguyên chất – mặc dù có thêm đường. Nếu không nó đắng ngắt.
Một điều nữa, khi Đến quán ngồi uống cafe cũng chỉ để đăng một vài tấm ảnh Chil chil, trông có vẻ như bản thân đang hưởng thụ cuộc sống bình lặng và tuyệt vời, kiểu như đang thưởng thức cuộc sống, xa chốn phồn hoa náo nhiệt. Mà cũng có vẻ mọi thứ của cuộc sống xung quanh được con mắt nghệ thuật của tôi thổi phồng một cách quá mức chăng, nhưng thôi, miễn là tôi nhận thấy cảm giác đó là điều tuyệt vời là được, cũng có vẻ như ai cũng đang muốn cho người đời biết rằng tôi đang làm gì, và sự thật là vậy. Những tấm ảnh bên ly cà phê, có vẻ như nó thể hiện rằng bạn là một người sành uống, biết hưởng thụ và biết tận hưởng, thư gian trong những khoảng thời gian của cuộc sống vậy;
Đến quán cafe đa phần là để nói chuyện tán gẫu, gặp mặt bạn bè và nó có vẻ đang là nơi để kết nối mối quan hệ giữa chúng ta với nhau một cách ngắn nhất, mặt đối mặt, nghe vài lời nói và tâm sự, có thể trao đổi và giải toả khúc mắc trong lòng chăng.
Ngoài ra, đến quán cafe là để tìm một nơi để làm việc, học tập, tuỳ theo sở thích và khả năng tập trung của mỗi người, ở mỗi không gian khác nhau, chúng ta sẽ tìm được nơi thoải mái nhất để học tập và mang lại hiệu quả, Tác dụng của cà phê chỉ trong một khoảng thời gian nhất định. Nó giúp bạn tập trung và tạm thời nhưng hiệu quả.
Cảm giác khá dễ chịu và sảng khoái yomost thực sự, chỉ vì một tách Cafe nguyên chất mà nó giúp tôi có được ý tưởng viết một vài cảm nhận để kể cho các bạn nghe về những điều tôi đã từng trải qua liên quan đến Cafe (nó phê lắm). Suốt khoảng thời gian từ khi tôi biết, được nếm cafe, thức uống mà trước sau gì tôi cũng phải đâm đầu vào nó, bởi nó đã trở thành một văn hoá nơi tôi sinh ra. Nhưng phải đến hôm nay tôi mới thực sự tìm được và nói với bạn rằng cà phê là một phần của đời sống cá nhân, cũng chính là một phần của nền văn hoá không thể phai của Đắk Lắk.
Uống cà phê- hành trình đi tìm chính mình
Trong suốt quãng thời gian tôi uống cà phê và thưởng thức nó, cũng là quãng thời gian tôi đi tìm chính mình. Khi tôi tìm được vị cà phê mà tôi muốn uống nó hàng ngày, là khi đó tôi biết tôi phải làm gì để tôi thấy mình đang ở đó với những gì tôi làm. vì sao tôi lại nói thế, bởi vì trước đây, tôi uống bất chấp nhiều loại cà phê chỉ để vui, chỉ để uống, bởi nó không ngon, tôi vẫn uống, liên tục và nhiều loại vị trong thời gian dài, mãi trong thời gian gần đây, khi tôi ngồi trong một không gian yên tĩnh nhấp một ly cà phê theo đúng nghĩa ngồi một mình, tôi mới nhận ra bất cứ khi đến một quán cafe nào đó, tôi đều có một cảm xúc nhất định, do caffein mang lại, thư giãn, khi ấy trong tôi hiện lên vài điều muốn nói với cuộc sống này, vài điều tôi thực sự muốn làm. Còn nữa, khi tôi cảm nhận được bản thân bị tác dụng bởi tách cafe một cách tích cực thì tôi mới thấy cafe là một điều gì đó tuyệt vời. Sau ngần ấy lần tôi uống cf trộn, cafe loại gì gì đó trên vỉa hè, không thương hiệu gì cả, tôi cảm thấy phảng phất chưa tới đâu, tôi không thấy được cảm giác như uống thức cafe mà tôi mong muốn, nó khó chịu, vị đắng, chua, thường, thật không dám tưởng tượng nổi tôi cũng đã từng uống nó; nhưng nhờ trải nghiệm nó tôi mới thấy loại cà phê nào là hợp với tôi. Tôi khuyên bạn nên uống một loại cafe nào đó có thượng hiệu, ít nhất là biết nguồn gốc xuất xứ rõ ràng. Nói vậy thôi, bạn ít uống cafe, bạn sẽ khó cảm nhận được điều đó, có thể trong một giai đoạn, bạn gặp được một mùi vị có thể hợp với bạn, nhưng một lần nữa bạn uông loại khác, ngon hơn. Và cứ thế giống như con đường bạn đang đi, sẽ có những điều mới hơn, tuyệt vời hơn khiến bạn cảm thấy hứng thú. Cho tới khi bạn uống cà phê đủ nhiều bạn sẽ tự nhận thấy cà phê nào là loại ngon.
Khá dễ dàng chọn quán và ngồi nhâm nhi bất cứ đồ uống nào, nhưng thật khó khăn khi bạn phải tìm một quán ruột để thưởng thức cafe và tìm kiếm ý tưởng, vì nó liên quan đến không gian quán, loại cafe bạn uống và cảm xúc tinh thần của sự kết hợp giữa không gian quán và tách cafe mang lại. Hơn nữa là bạn phải biết làm một thứ gì đó ngay trong khoảng thời gian đó, điều tôi muốn nói là ngay thời điểm đó trong hoàn cảnh đó bạn có thể làm những gì. Đối với tôi: Đó là viết lách, viết mọi cảm nhận mà tôi có thể.
Cà phê một mình |
Cũng bày đặt nhâm nhi, mặc dù không mấy thú vị, cũng chỉ là ngồi buôn mấy chuyện trời ơi đất hỡi của những ngươi khác,
Nhưng đó là khoảnh khắc mang lại ý tưởng, không gian thực sự quan trọng khiến bạn cảm thấy có nên ngồi ở một quán nào đó lâu hay không. Có những lúc tôi có thể ngồi tập trung 3 tiếng đồng hồ chỉ để viết một bài gì đó hay ho.
Cà phê là cảm xúc chưa từng được nhắc đến
Vị đắng cafe, niềm an ủi ngọt ngào, bên ly cafe, tâm hồn ta được lắng đọng lại, vì khi ấy bản thân cho phép ta được nghỉ ngơi, thả lỏng cơ thể, mọi khía cạnh của cuộc sống được dừng chân lại một chút. Có thể bạn phải ngồi một mình, ngẫm nghĩ, nhìn về một phía xa xôi, dừng lại một chút và thả hồn và suy nghĩ vẩn vơ, khiến ai đó vô tình khi nhìn vào ta, cảm giác như ta đang bị “đơ”, Nhưng không phải vậy đâu, đó là lúc ta thư giãn nhất.
Đó là cảm giác sau một buổi sáng không uống cà phê, thật khó chịu và uể oải, cứ thế và đến đêm, tôi vẫn quyết định thử một ngày không uống cà phê, mặc dù rất thèm. Quả thực cảm giác không thể tập trung như khi dùng, thời gian cứ miên man, đầu óc có vẻ mệt mỏi, có thể do bản thân đã bị phụ thuộc vào thức uống này hay sao.
Cà phê có kích thích sự sáng tạo?
Nơi tôi từng lui tới để lấy cảm xúc, thấy bản thân được sống là nơi những quán cafe, được bài trí nhẹ nhàng, không gian xanh mát, ở một góc với tầm mắt được phóng ra xa xôi, quan sát mấy hoạt động của người đời và ngẫm nghĩ một chút cuộc sống, khi đó tôi mới thực sự cảm thấy cuộc sống thật thú vị, có kẻ này người khác, mỗi người một vẻ, không ai giống ai cả, kiểu như: Ở vị trí của họ sao mình có thể sống và kiên cường như họ đây, ở vị trí của mình người khác nghĩ như thế nào nhỉ,… ai đó như thế này,,, ai đó như thế kia, nhưng thực ra mọi thứ đều là phỏng đoán mà thôi, đó là trí tưởng tượng, mà tôi nghĩ hiếm ai có thể có được một óc tưởng tượng sâu đậm đến thế Và những ý nghĩ và suy tưởng này được lấy từ chính những tách cà phê kia, có vẻ rảnh quá để nghĩ về cuộc sống và mọi thứ xung quanh chăng, bạn có thể chỉ nghĩ về chính mình, nhưng nếu bạn là một người biết phấn đấu và cố gắng, bạn nên so sánh chính bạn với người khác trong một môi trường tương đương, để biết mình cần cố gắng hơn chứ không phải để phê phán hoặc làm lùi bước chính mình, khi bạn có một cái nhìn đúng đắn, chắc chắn những gì bạn làm vì chính bạn sẽ tốt lên.
Nếu bạn là một kẻ nhạy cảm, khi bạn đang thưởng thức, hoặc hưởng thụ một phút giây nào một mình bên ly cà phê, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy tuyệt vời và cảm thấy nhiều thứ thật tốt, khoảng không gian thư giãn ấy khiến bạn nghiện đến đó một lần nữa, giống như một thú vui mà chúng ta muốn nếm nó mãi, đó là gia vị cuộc sống, có thể;
Thật không thể tưởng tượng được nếu một ngày nào đó không còn loại thức uống này thì chắc rằng mọi người sẽ uể oải, mất tập trung, khó sáng tạo và đó sẽ là một mất mát to lớn của nền văn hoá Việt Nam chăng?
Từ nay và về mai sau liệu thức uống này có làm bản thân bạn trở nên tốt hơn không?
https://.www.facebook.com/lyvanhung21111